Vì thế hình ảnh và tâm tình người lính thuần phác ở đây rất thật. Chính cái thật bình dị, chân chất này mới tạo ra sự đồng cảm: "Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh - Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi". Vượt lên sự đồng cảm đó là đồng cảnh. Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi Sau này một nhà thơ trẻ thời kì kháng chiến chống Mỹ cũng đã viết về căn bệnh sốt rét rừng của những người lính bằng những vần thơ tê tái: Nơi thuốc súng trộn vào áo trận. Mở bài Phân tích hình tượng người chiến sĩ trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng. Ra đời trong thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ, Tây Tiến là một hồi tưởng rất đẹp, những kỉ niệm đầy sống động về người chiến sĩ trong đoàn quân Tây Tiến. Đồng chí được thử thách bằng những thiếu thốn, bệnh tật (áo rách vai, quần vá, chân không giày, sốt run người vầng trán ướt mồ hôi.) Đồng chí được vun đắp bởi tình cảm hậu phương (giếng nước, gốc đa nhớ người ra lính). Bọn họ đều ướt mồ hôi, thân thể nóng kinh người, ướt át dán sát bên nhau, cọ xát, dây dưa, đâu óc Sở Vãn Ninh vẫn choáng váng, thậm chí không dám nhớ lại khi nãy bọn họ đã làm gì, hết thảy đều vớ vẩn như vậy. Sở Vãn Ninh run rẩy cả người, co giật rất Vay Tiền Nhanh. Câu thơ cho em cảm nhận được sự gian khổ của người lính cách mạng, họ luôn phải sống trong tình trạng thiếu đói, thiếu thuốc men. Câu thơ cho ta cảm nhận rằng người lính mặc dù ốm, mặc dù bị rét run người đến nỗi trán ướt mồ hôi nhưng vì không có thuốc men nên anh phải cam chịu, đó chính là tinh thần yêu nước, quyết chiến đấu vì quê hương, vì độc lập nước nhà. Câu thơ mang lại cho người đọc một sự xúc động mạnh, giúp cho ta càng thêm biết ơn người lính đã hi sinh cả tính mạng, cả tuổi trẻ để giữ yên bờ cõi giang sơn đất nước. Xin hay nhất, cảm ơn!!!Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar5starstarstarstarstar1 vote Phân tích vẻ đẹp của người lính qua các đoạn thơ sau Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cuwoif buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay. Chính Hữu, Đồng chí Không có kính ừ thì có bụi, Bụi phun tóc trắng như người già Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc Nhìn nhau mặt lấm cười haha. Không có kính, ừ thì ướt áo Mưa tuôn mưa xối như ngoài trời Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi. Những chiếc xe từ rong bom rơi Đã về đây họp thành tiều đội Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới Bắt tay qua cửa kính cở rồi.

sốt run người vầng trán ướt mồ hôi