Hay thậm chí chỉ là dành thời gian đi chậm lại và tận hưởng cuộc sống. Or even simply just taking the time to slow down and savor your life. ted2019
tất cả. chính xác. bất kỳ. từ. Cưng à, bị đau tim là 1 cách tự nhiên để nói rằng cậu nên sống chậm lại . Honey, a heart attack is nature's way of telling you to slow down. OpenSubtitles2018.v3. Tôi chỉ sống chậm lại thôi mà. Oh, I found my pace.
Cô không nhịn được kéo chăn ra, để lộ một đôi mắt, nhưng lại phát hiện anh đang nhìn cô. Ánh mắt chạm vào nhau đầy ngượng ngùng, nhưng lại không rời mắt đi: “Sao cậu còn chưa ra ngoài? Bây giờ chúng ta rất… lúng túng.”
Thấy cậu chủ bị cừu trêu chọc, chú chó nhanh trí chạy lại đuổi cừu đi. Thứ năm, 20/10/2022. Mới nhất International. Mới nhất;
Xem Phim Bộ Trung Quốc Thiếu Chủ Đi Chậm Thôi Tập 1 Vietsub mới nhất trên iQIYI | iQ.com. Thí sinh được yêu thích trong "Thanh Xuân Có Bạn 2" sẽ vào vai một cô nàng đáng yêu ~ Cô nàng đáng yêu bắt tay với diễn viên điển trai nổi tiếng Lưu Dịch Sướng, Lạc Minh Cật cùng phá giải kì án!
Vay Tiền Nhanh. I've Fallen for You Episode 1Chinese MainlandMysteryRomanceDramaComedyYouthSweet LoveCostumeMandarinAncient Yu Shuxin, a popular trainee of Youth With You 2, performs a lovely role again. The lovely girl works together with handsome and popular actors Li Yichang and Luo Mingjie to solve unusal cases!Actor1-241-24123456789101112131415161718192021222324Chinese MainlandMysteryRomanceDramaComedyYouthSweet LoveCostumeMandarinAncient Yu Shuxin, a popular trainee of Youth With You 2, performs a lovely role again. The lovely girl works together with handsome and popular actors Li Yichang and Luo Mingjie to solve unusal cases!Actor
CHƯƠNG 1 ———————————————————————————– Xin tự giới thiệu với mọi người, ta là Hoàng Tử Thao. Gọi ta là Tử Thao nhé. Mà đâu, gọi ta là Tiểu Đào đi ”> Tên Tiểu Đào thực là dễ thương a~ Hồi ta còn bé, cha mẹ ta đã suýt đặt tên cho ta là Hoàng Tử Đào. Nhưng mà họ muốn tên ta oai thật là oai, oách thật là oách, chính là muốn ta sau này có thể trở thành tổng tài hay giám đốc hay gì gì đó nên lại đổi thành Tử Thao. Khi nghe họ kể lại ta ức muốn chết a~ Chỉ muốn đập đầu vào gối Ta vốn là một đứa trẻ bướng bỉnh, lười ăn, lại còn to gan dọa sẽ tuyệt thực nên đã khiến cha mẹ đành phải gọi ta là Đào Đào. Vốn cái tên nghiêm túc kia chỉ viết cho có trên giấy khai sinh thôi. Ấy chết! Thực sự xin lỗi. Ta lại lạc đề rồi -_- Tên ta oai thật là oai. Sự nghiệp ta cũng oách thật là oách nha. Đừng vộicoi thường. Gia đình ta từ đời xa xưa đã theo nghiệp hầu hạ phục vụ Ngô gia rồi. Còn ta đặc biệt được theo hầu cậu chủ lớn. Thực là hạnh phúc đi! Ai chưa từng nghe đến Ngô gia chắc là mới từ trên núi về =v= Ta từ khi biết nói đã thuộc hai chữ “Ngô gia” đến mức nhắm mắt cũng có thể nói được ?!?!. Ngô gia chính là gia tộc có thế lực mạnh nhất trong các gia tộc, là gia tộc giàu có nhất trong các gia tộc, nắm trong tay hơn 30% cổ phiếu thị trường chứng khoán toàn thế giới. Ngô gia làm ăn bao trùm tất cả các lĩnh vực, hầu như lĩnh vực nào cũng đứng đầu. Tính ra ta cũng có phúc đó chứ. Ra ngoài mà khoe là người hầu của Ngô gia cũng ngẩng mặt được lên mấy tầng mây a~ Lớn lên thêm chút nữa thì ta bắt buộc phải học thuộc cái tên “Ngô Diệc Phàm”. Bởi vì đó là tên cậu chủ lớn của Ngô gia, người mà ta sẽ theo hầu. Còn cậu chủ nhỏ tên là Ngô Thế Huân. Nhưng ta không cần phải thuộc tên cậu chủ nhỏ vì cậu ấy sẽ có người hầu hạ riêng. Nhớ không nhầm thì cậu ta tên Lộc Hàm. Thực là dễ thương a~ Đôi mắt cậu ta cứ như mắt nai ấy. Chả bù cho đôi mắt gấu trúc của Đào Đào ta. Haizz….. Ngô Diệc Phàm! Ngô Diệc Phàm! Ngô Diệc Phàm !!!!!!……. ………. Tên gì mà hay vậy…….. “Đứng thẳng lưng lên! Ngẩng cao đầu! Khi cậu chủ bước vào phải khom lưng cúi đầu một góc 90 độ và đồng thanh nói “Chào mừng cậu chủ đã về!” Rõ chưa?” “Dạ! Rõ!” “Thực hành!” “Chào mừng cậu chủ đã về!” “Nói to lên nào! Các ngươi bị bỏ đói sao?” “CHÀO MỪNG CẬU CHỦ ĐÃ VỀ!” “…Ta có bị điếc đâu” Tiếng quản gia vang lên chói tai. Bà ta thực khó tính đi. Đau lưng chết mất “Lại!” “Chào mừng cậu chủ đã về!” Thật là đói! Sáng ta mới ăn 2 cái bánh mì, 1 bát cơm với 1 cốc sữa chứ mấy. Oa~ Được ngáp thực đã. Đêm qua chính là mải tưởng tượng xem cậu chủ thế nào nên giờ mới như vậy. “Tiểu Đào! Cúi thấp nữa xuống!” “Dạ……” “Mới có 89 độ 30 phút! Thấp thêm tí nữa!” “Bà ơi con đau lưng lắm!” Mỏi lưng chết ta mất “Gọi ta là quản gia Dương! Ngươi không nghe lời ta thế thì làm sao nghe lời cậu chủ hả?” “Vânggggg…..” “Thằng nhóc này! Ngươi không cần phải quát vào mặt ta như thế đâu!” Không phải bà mới là người đang hét ầm ĩ vào mặt ta hay sao? Mưa xuân cứ bay phơi phới… “….” Bà quản gia đáng ghét!!! Muốn hành hạ ta đây mà. Bà ghen tị với ta vì không được hầu hạ cậu chủ đúng không? Đồ bà già khó tính! . Arghh… Thật là…Mỏi chân quá Bao giờ cậu chủ mới về đây? Nhân ngày ta nhận chức không thể trễ hẹn vậy chứ. Đã quá 15 phút rồi….. “Cạch!” Cánh cửa to đùng làm bằng gỗ quý được chạm trổ tinh xảo từ từ mở ra. Ánh sáng chói lóa tỏa ra tóe loe. Ahhh!!! Thực là chói mắt đi…. “Chào mừng cậu chủ đã về!” Toàn bộ người hầu và quản gia Dương đều cúi gập người xuống đúng 90 độ, đồng thanh chào. Chết ta rồi….. Quên không cúi chào rồi. Ai bảo cậu chủ lấp lánh quá cơ chứ. Cậu chủ đang từ từ bước vào. Người đâu mà chân dài miên man, cỡ 1m9 a~ Tóc vàng kim lấp lánh như là đính kim cương hột xoàn vậy. Ôi cái khuôn mặt như tượng tạc kìa. Sống mũi cao thẳng, đôi mắt nghiêm túc mà vẫn vô cùng cuốn hút. Thực mê hồn đi! Bàn tay thon dài đút hờ vào túi quần trông còn vạn phần hấp dẫn hơn. “Tiểu Đào!!!! Vô lễ!!!!” Bà không cần phải hét thế đâu quản gia Dương >< Điếc chết ta rồi. Tội lỗi ghê! Tại ta quên không cúi chào cậu chủ. “Chào mừng….. cậu….c-chủ .. đã về!” Cậu chủ thu hết vào mắt cơ số hành động vô duyên của ta từ nãy đến giờ, trong mắt ẩn ý sự thú vị. Á chết ta mất! Cậu chủ liếc ta một cái kìa! Liếc thôi cũng hảo đẹp trai nữa. “Thưa cậu chủ, đây là Hoàng Tử Thao,từ bây giờ, đây sẽ là người hầu riêng của cậu chủ.” Quản gia Dương đon đả. Cậu chủ chẳng nói chẳng rằng, lại tiếp tục đi lên lầu 2. Lạnh lùng tiêu sái hảo soái ca chính là đây!! “Tiểu Đào! Còn không mau xách đồ cho cậu chủ?” “Vâng! Thưa quản gia Dương!” Chà! Toàn đồ hàng hiệu nha! Gucci kìa !!! TwT Lóa mắt chết ta….. Thật là có phúc khi được là người hầu của cậu chủ nha! Bởi vì á~ … không phải tại cậu chủ khó tính đâu, cũng chẳng phải cậu ấy hay bắt nạt ta. Mà bởi vì cậu chủ cao ơi là cao, da trắng, chân dài. Chính là rất đẹp trai a~ Thực là cực phẩm hiếm có khó tìm! . . “Ngươi…” “Dạ? Cậu chủ sai bảo gì em?” “Ngươi là người hầu mới?” “Vâng!” “Trung thành chứ?” “Em có thể làm tất cả vì cậu chủ! Kể cả nhảy vào nước sôi….. để nguội!” Ấy chết nhầm Là lửa bỏng là lửa bỏng!!! Cậu chủ nhìn ta chằm chằm, ánh mắt câu dẫn lướt dọc từ trên xuống dưới, cơ hồ một cọng lông chân của ta cũng không bỏ qua. “Cởi quần áo ra” “Dạ??” . ——————–—-End chương 1—–—————– ——- ———————————————————————–
Liếc nhìn giờ ở góc trên bên phải của chiếc Smartphone, Đào Đào ta không khỏi có chút buồn chán mà thở dài ngao ngán. Gì chứ??? Mới có 10 giờ sáng thôi sao? Vậy bao giờ mới đến Singapore? Bụng ta đói cồn cào rồi…… Sáng ra mới nhồi vào bụng được tí cơm nguội, ngồi chơi từ nãy giờ coi như đã tiêu hóa hết. Quên không nói với mọi người, vì sự dở hơi biết bơi cộng với tính cách ẩm ương sáng nắng chiều mưa của cậu chủ mà cựu-người-hầu-riêng là ta đây nghiễm nhiên được đi theo cùng cậu chủ đi công tác bên Singapore. À tất nhiên là không thể thiếu Lạc Lạc rồi, bây giờ là người hầu riêng của cậu chủ cơ mà. Lúc cậu chủ đưa ra sắc lệnh cả ta cũng đi cùng, Lạc Lạc sửng cồ lên, nói rằng ta không còn là người hầu của cậu chủ nữa nên không có quyền đi cùng. Ầy, ta biết ta biết, ta chấp nhận số phận mà, ai thèm tranh giành cái chức danh này của chị ta đâu, không nhất thiết phải đay nghiến người ta như thế. Chà~ Lại nghĩ đến cái bánh sừng bò tâm huyết dâng trào bị gạt bỏ một cách tàn bạo vô nhân đạo bởi quản gia Dương và Lạc Lạc, ta càng thấy thương cái bánh hơn. TT^TT Vậy là ăn sáng xong còn cố nhồi nhét thêm bánh sừng bò phết mứt dâu với mâm xôi. Hừm… kể ra là cũng khá ngon mà, chỉ là không rất ngon thôi TwT Nhưng mà Lạc Lạc đang nghĩ mình là ai chứ, đến ta cũng không dám cãi lời cậu chủ, chị ta có quyền gì mà không cho phép ta đi theo? Phải đến khi cậu chủ gằn giọng nói cho ta theo là vì công việc, Lạc Lạc mới cụp đuôi cún không dám ý kiến nữa. Hảo! Cậu chủ đã rất thành công trong việc vớt vát lại chút danh dự cuối cùng cho ta. Muahaha TwT Vậy là cả ta và Lạc Lạc đều nhanh chóng sắp xếp đồ đạc nhanh nhất có thể, ta nói chung là rất dễ nuôi nên chẳng phải mang nhiều đồ. Chỉ có Lạc Lạc, ta không hiểu chị ta đi theo hầu cậu chủ hay đi nghỉ phép dài ngày bên Singapore mà mang lắm thứ thế. Từ biệt thự đến sân bay, cậu chủ tuyệt nhiên không nói một câu gì, khuôn mặt lại trở về trạng thái mặc định lạnh lùng con thạch sùng, nhìn vô cùng băng lãnh nhưng siêu đẹp trai và cực kì hoàn mĩ. Ôi~ Chính là đẹp đến chói mắt con nhà người ta mà! TT^TT Trước khi lên máy bay đưa cho ta chiếc Smartphone màu trắng, nhận ra đây chính là chiếc điện thoại từng thuộc sở hữu của ta, cứ nghĩ cậu chủ quăng tan nát rồi cơ. Chốt lại tâm trạng vui. bỏ qua ánh nhìn ghen ghét chứa hai con dao bầu của Lạc Lạc vì nhắc đến… mất vui v Khi lên máy bay Ngô gia lắm tiền nhiều của đầu tư vé hạng nhất, không ngờ gia nhân cũng được ké một chút, tận hưởng thế nào là khoang sang trọng bậc nhất máy bay. Không chỉ có ghế đôi mà còn có cả ghế đôi của đôi nữa ý ẻm là hai cặp ghế đối diện với nhau ở giữa là một cái bàn có thể dùng vào nhiều việc như viết lách hay đọc sách, cũng chính là bàn ăn luôn. Oa~~~ Quả nhiên đây là một sự khác biệt giữa khoang hạng nhất với các khoang hạng thường. Được ngồi ở hàng ghế sang trọng như thế ai mà chẳng thich, nhất là với những người nhà quê lên tỉnh’ như Đào Đào ta. Sẽ rất là vui và thích thú nếu như không nhờ phúc tốt lành của cậu chủ bảo Lạc Lạc ngồi bên cạnh cậu, còn tống ta ngồi hàng ghế đối diện. Ám chỉ ta là cái bóng đèn phải không? Vậy còn lôi ta đi làm cái quái gì????? AAAAA~~~~~~
Chinese MainlandMysteryRomanceDramaComedyYouthSweet LoveDescription Yu Shuxin, a popular trainee of Youth With You 2, performs a lovely role again. The lovely girl works together with handsome and popular actors Li Yichang and Luo Mingjie to solve unusal cases!
Chương 20 “Đêm nay chỉ là của hai chúng ta thôi…” Warning Vẫn chưa H = ————————————————- “…N-Ngô…t-tổng…chúng ta đang đi đâu vậy?” Thực sự rất muốn gọi hai tiếng cậu chủ’ nhưng cậu ấy đã dứt khoát tuyệt tình với ta, nói với Kim Chung Nhân rằng ta không còn là người hầu của cậu ấy nữa. Thực phũ a~ TT^TT Nhưng vừa rồi lại ôm ta chặt như vậy, hôn ta ngọt ngào như vậy, nói những lời đường mật như vậy, thế là làm sao a~~~ Đây có phải là khẩu thị tâm phi? Hay là vừa đấm vừa xoa??? A~ Cái đầu ngu ngốc này hoạt động quá chậm đi! Cậu chủ không trả lời, cứ thế kéo ta đi vèo vèo, lướt qua bao nhiêu thực khách, lướt qua vô vàn ánh nhìn, ngưỡng mộ có, tò mò có,..bla..bla… Bước vào thang máy một cách nhanh chóng, trong đây không có người. Khi cửa thang máy vừa đóng lại, ngay lập tức cậu chủ ghì chặt lấy ta, không cho ta một giây để thở. Không khí đã ngột ngạt, hơi thở nặng nề của cậu chủ càng ngột ngạt hơn. Không khí trong lành của ta~~ “…A…cậu…mm…” Chưa kịp nói gì, đôi môi nóng bỏng của câu dẫn đã áp chặt lấy môi ta, ra sức mà chiếm hữu. Một tay cậu chủ cố định sau gáy làm ta không thể nào mà cựa quậy được. Tay còn lại vòng ra đằng sau, giữ chặt lấy eo, áp sát cả cơ thể ta vào thân hình cao lớn, mạnh mẽ của cậu. Hai thân ảnh như dính vào nhau, hòa làm một, cả thang máy tràn ngập những tiếng thở dốc đầy dụ tình. Đôi môi hư hỏng của cậu chủ cứ thế mà cắn mút đôi môi nhỏ, bật ra những âm thanh kích tình. Đầu lưỡi nhanh chóng tách đôi môi nhỏ, như một con rắn khéo léo luồn lách vào bên trong khoang miệng mà khuấy đảo cuồng loạn, làm ta từng giây từng phút đắm chìm trong khoái cảm. Có hơi đau nhưng ngay sau đó là dư vị ngọt ngào ngập tràn khoang miệng đến mê muội, chỉ muốn thời gian ngừng trôi. Hai cơ thể đã một thời gian không được hòa làm một cảm thấy vô cùng thèm muốn, khao khát. Qua lớp quần áo, mơ hồ cảm thấy dục vọng đàn ông của cậu chủ đã căng cứng đến mức nào, cọ xát nhè nhẹ vào ta. Vô cùng xấu hổ ~ >/////<
cậu chủ a chậm lại đi